thamtutamgia.com

Nhờ thám tử phát hiện vợ sắp cưới vãn đi cặp bồ

Nhờ thám tử phát hiện vợ sắp cưới vãn đi cặp bồ

Tôi thật sự không dám tin vào mắt mình khi nhìn thấy em lên xe hơi cùng với người đàn ông ấy.

Tôi thấy em có nhiều biểu hiện lạ, tôi vội tìm đến công ty thám tử Tâm Gia để điều tra giúp. Các thám tử theo chân em, lắm bắt được tất cả quy luật hoạt động hàng ngày của em. Nhưng khi được dịch vụ thám tử cung cấp thông tin, em thường xuyên cởi bỏ bộ quần áo giản dị của mình và khoác lên người bộ váy lộng lẫy, sang trọng như một bà hoàng. Tôi không thể biết được những đồ trang sức ấy là ở đâu ra, em được người ta mua tặng hay là do em bán đổi thân xác để có được?

Ngày đó, tôi và em yêu nhau do một người bạn mai mối. Người ta bảo, em là cô gái ngoan vì bao năm nay em chẳng yêu ai, tập trung học hành. Em học cao, có trình độ, cũng là người có thu nhập ổn định và công việc tốt. Ngoại hình khá ưa nhìn và cao ráo, vậy mà em lại chưa có người yêu. Tôi thấy hơi ngạc nhiên khi họ nói em chưa yêu ai. Tôi còn tưởng hay tính cách em có gì bất thường.

Một lần thử tiếp xúc với em, tôi cảm nhận được sự vui vẻ trong con người ấy. Cách nói chuyện rất hí hửng và hài hước, tôi dần thấy quý mến em hơn. Chúng tôi đã trở thành đôi bạn thân trước khi yêu nhau. Thời gian quen biết và yêu nhau cũng không quá lâu, chỉ hơn 1 năm sau đó. Vì tôi cảm nhận được tính tình của hai đứa rất hợp nhau nên đã ngỏ lời yêu em.

Thật ra, em không còn trẻ, yêu em, tôi xác định sẽ tính chuyện kết hôn ngay sau đó. Ngày đưa em về ra mắt, tôi hào hứng lắm, nghĩ rằng nhất định một người khéo léo, đảm đang lại xinh đẹp như em sẽ được mọi người yêu quý. Thế nhưng, bố mẹ tôi lại có vẻ không ưng em lắm. Họ nói, một người xinh đẹp như em lại chưa yêu ai khi đã nhiều tuổi như vậy thật sự phải xem lại. Lúc đó tôi chỉ nghĩ bố mẹ quá đa nghi, làm gì có chuyện hoài nghi nào ở đây.

Một lần thử tiếp xúc với em, tôi cảm nhận được sự vui vẻ trong con người ấy. Cách nói chuyện rất hí hửng và hài hước, tôi dần thấy quý mến em hơn. (ảnh minh họa tìm thám tử)

Tôi đã thuyết phục bố mẹ rất nhiều để bố mẹ đồng ý. Thật ra, họ không quá gay gắt, chỉ là có chút không đồng tình mà thôi. Nhưng khi tôi nói nhiều thì cuối cùng, bố mẹ cũng phải nhận lời.

Chúng tôi định 3 tháng sau sẽ cưới nhau. Tối nào tôi cũng tới chơi với em, đưa em đi ăn, đi dạo. Thi thoảng em có cuộc điện thoại mà không nghe, tôi hay gặng hỏi. Lúc đó em chỉ giải thích là, khách hàng gọi, không muốn liên quan gì công việc vào lúc nghỉ, với lại họ gọi hay nói lâu nên mệt. Em không nghe là lẽ đương nhiên và tôi cũng không nghi ngờ gì chuyện đó.

Tối tối, tôi lại đưa em về nhà, chúng tôi chào tạm biệt nhau và chúc nhau ngủ ngon. Có lần đi chơi xa, tôi nói với em qua đêm ở bên ngoài vì dù sao chúng tôi cũng sắp cưới, em nhất định không đồng ý. Em nói đợi đến khi nào cưới thì mới tính chuyện đó, em muốn giữ gìn tới đêm tân hôn. Nghe em nói vậy tôi càng mừng. Tôi càng tin tưởng một niềm tin sắt đá rằng, em chưa từng qua lại với một người đàn ông nào trước tôi.

Rồi hôm đó, tôi đã cố tình chào tạm biệt em về, và nhờ thám tử theo dõi tiếp hành động của em. Nhưng chưa về đến nhà, tôi đã được Văn phòng thám tử thông báo, tôi vội vã quay lại. Lúc đứng trước cổng nhà em, tôi chết lặng, thấy em diện bộ váy lộng lẫy thay vì bộ quần áo giản dị đi chơi với tôi. Em son phấn lòe loẹt, tóc tai chải chuốt này kia, không gọn gàng như lúc đi cùng tôi. Dáng vẻ ấy nhìn rất là sexy, gợi cảm, lả lướt bên người đàn ông trong xe hơi.

Thì ra, em là bồ của người ta. Em là bồ nhí của một gã giàu có nào đó, có xe hơi, có tiền bạc, cho em đủ thứ. (ảnh minh họa)

Ông ta mở cửa, đón em vào, họ ôm ấp nhau cười hớn hở. Tôi choáng luôn, lúc đó không có điện thoại gọi cho em. Tôi cùng thám tử vội chạy bám theo xe, chứng kiến toàn bộ cử chỉ thân mật của em và người đàn ông đó, là em chứ không phải ai khác. Tôi đã được thám tử cung cấp toàn bộ hình ảnh, và biển số xe lại và hôm sau…

… Sự việc làm tôi điên đầu cả đêm ấy không thể chợp mắt. Tôi đến lấy điện thoại ở chỗ em, không nói một lời. Em cứ hỏi tôi tại sao, có chuyện gì thì nói với em, sao lại giận hờn vô cớ. Tôi vội đáp tập ảnh lại phía em, mặt cau có. Em nhận ra người trong hình và biển số xe… Em không nói lời nào, chân tay run lẩy bẩy… Sắp tới ngày cưới rồi, vậy mà tôi lại gặp cảnh tượng trớ trêu này.

Thì ra, em là bồ của người ta. Em là bồ nhí của một gã giàu có nào đó, có xe hơi, có tiền bạc, cho em đủ thứ. Thì ra, tôi yêu em là tình yêu mù quáng. Thảo nào, người con gái xinh đẹp, dịu dàng như em, cũng đã nhiều tuổi rồi mà chưa có người yêu bao giờ. Thì ra, em từ chối những lần đi đêm với tôi là vì người đàn ông kia chứ không phải em cố gắng giữ gìn cho tôi, vậy mà tôi tin tưởng em. Đúng là oan gia…

Tôi không nói câu gì, tôi bảo em ‘từ nay về sau, sẽ không có một đám cưới nào hết, em đi đường em, tôi đi đường tôi’. Em khóc như mưa, van xin tôi nhưng không được nữa rồi. Đã quá muốn cho người đàn bà vô liêm sỉ, có hạnh phúc mà không biết nắm giữ. Đã quá muộn cho một cuộc tình và thật cay đắng cho tôi, tôi đã yêu và quyết tâm cưới một người mà bố mẹ tôi không thích. Tôi đã nhìn nhầm em, thật là bi kịch cuộc đời…

Rate this post